Hôm nay thật sự là 1 ngày như thế
nào đồi vs nó buồn hay zui, nó kop k, n~ suy nghĩ cứ lẫn lộn mãi trong đầu nó,
nó fai? Zui faj cười zj bjo bạn bè nó lun bên cạnh mà fai ko, nhưng trái ngược
lại, nó thật sự rất pùn, pùn ko hỉu lý do.
Chính hôm nay, 1 người bạn thân of
nó đã nói vs nó, nó như ko tin vào chính tai mình nữa, bạn nó chính là “less”,
1 thế giới mà người đời ko công nhận là tồn tại, nó fai làm sao đây, làm sao để
có thể jup bạn nó lúc này, người bạn thân bao nhiu năm nay.
Vẻ mặt of
bạn nó, 1 đôi mắt pùn thăm thẳm, nhìn sau vào đôi mắt như đang chứa 1 nổi
đau chua xót mà bạn nó đã fai chịu bấy lâu nay, nó nhìn bạn nó mà lòng nó thấy cay đắn làm sao.
Bh nó mới hỉu ra, hằng ngày nhìn
mặt pạn pùn mà ko hỉu lý do, tại sao mà bạn nó là bạn lơi tất cả. Là bạn bè từ
bấy lâu nay, mà bây giờ nó mới hỉu bạn nó, mới hỉu nói đâu mà bạn nó bấy lâu
nay chịu fai?, nó tự trách mình, trách mình n` lắm. Nhưng nó cũng ko pk làm j
hơn lúc này để jup bạn nó đây
Con đường bạn nó chọn, khó đi, khó
đi lắm. Nhưng nó đâu thể nào kêu bạn nó chọn 1 con đường khác đc, 1 con đường
khác thì sẽ ko sống thật vs bạn thân mình, như thế còn đâu khổ hơn gấp trăm
lần.
Nó chỉ có thể nói vs bạn nó “ Tao
sẽ lun ủng hộ mày, cho zù mày ra sao”. Nhưng câu nói ây có đc j đâu, câu nói ây
đâu có thể thây đổi dc con đường bạn nó
chọn, ko thể làm người đời công nhận thế giới ấy.
Nhưng nó mong lời nói đó bạn nó có
thể hỉu, và hay tin tưởng, cho dù lời nói đó ko thể thay đổi đc j nhưng nó cũng
sẽ là phần sức lực để bạn nó có thể vượt qua con đường này………………….” Tao Iu Mày”
1 câu thoy nó mún gửi cho bạn nó,
nó mong bạn nó sẽ thấy……….
“ Tao iu mày, zj mày là bạn tao,
tao lun bên mày, lun ủng hộ mày, cho zù mày có ra sao, cho zù mày có ra sao,
tụi mình vẫn mài là bạn nhé”