blog ơi! lúc này tao pùn wa... tao ko pik dạo này bạn tao sao nữa.. luôn tránh mặt tao... tao thấy tao với nó ko còn như ngày xưa nữa... nếu tao có nói j với nó l cho nó pùn thì tao thật lòng xin lỗi nhưng tao ko pik đang xảy ra chyn j nữa... có một khoảng cách nào đó đã đưa tình bạn của tao xa hơn , tao sợ rồi t/b đó sẽ xa mãi, xa mãi rồi một ngày nào đó nó sẽ mất đi vĩnh viễn...tao pik là có chyn zj đó đã xảy ra. nhưng sao ko ai nói cho tao pik hết z. tại sao nó đã kéo tao ra khỏi một ng` rồi lại bỏ tao như z chứ... tao cũng cần 1 tình bạn mak... blog ơi.. mày pik ko.. nhiu lúc tao mún lại gần nc hay tâm sự ws nó tao cũng ko dám lại gần nữa, tao sợ cái sự lạnh nhạt của nó.. cái lạnh sâu đến tận xương tủy. h`tao làm j cũng 1 minh, đi ăn 1 mình, đi về 1 mình, một mình, một mình, tao ghét một mình.. h tao mới hỉu đc cảm giac của sự cô đơn đó......
. tao không muốn mất đi tình bạn như vậy nhưng tao lại không biết làm thể nào để tình bạn này đẹp như trước được nữa
nhưng mày yên tâm đi tao sẽ cố gắng ......
mày bik sao tao lại nói chyn này với mày ko.. vì mày ln lắng nghe tao nói.... và mày cũng là 1 t/b của tao....... một tình bạn ln pik lắng nghe..